Phần lớn cảm biến quang tiêu chuẩn có hệ thống thấu kính kép; nghĩa là 2 thấu kính riêng cho bộ thu và phát. Thiết kế này có ưu điểm:
- Khoảng cách phát hiện xa
- Sử dụng được bộ lọc phân cực (chức năng MSR)
- Giá thành thấp
Tuy nhiên loại thấu kính kép này có nhược điểm: Nếu khoảng cách giữa cảm biến và gương phản xạ ngắn, có rất ít ánh sáng phản hồi tới bộ thu. Trong trường hợp xấu, có thể không có tín hiệu ra ổn định (xem mô phỏng)
Trong trường hợp vật thể là giấy bóng, cảm biến dùng thấu kính kép phải cách vật ít nhất 150mm.
Để khắc phục nhược điểm này, người ta dùng cảm biến phản xạ gương đặc biệt, có chung thấu kính cho bộ phát và thu và một gương mờ trong cảm biến.
Nhờ đó dù có đặt gương phản xạ sát cảm biến thì tín hiệu ra vẫn ổn định.
Cảm biến dạng này có tên là cảm biến đồng trục (co-axial). Loại này được dùng phổ biến cho ứng dụng phát hiện chai (nhựa / thủy tinh) trong.